Tháng Ba hãy ghé thăm Yên Mô nơi đó là màu xanh trong hiền hòa của dòng sông lượn quanh theo triền đê, là màu xanh của tre, của lúa… Nhưng có lẽ đẹp nhất, rực rỡ nhất và dễ làm lòng người xao xuyến vẫn là màu đỏ của loài hoa chỉ nở vào tháng Ba: Hoa gạo.
Thuở nhỏ, ai cũng bị dọa “thần cây đa, ma cây gạo” nhưng rồi tuổi thơ hồn nhiên, đâu lại vào đấy, vẫn ngày ngày quấn quýt bên cây gạo. Để rồi khi lớn lên, bươn bả nơi xứ người, trong những nỗi nhớ hướng về đất mẹ, không thể thiếu nỗi nhớ hoa gạo.
Tháng Ba , khi những vạt nắng đã trở nên vàng ươm, sóng sánh rót xuống vạn vật, cũng là lúc ở mỗi làng quê, những bông hoa gạo bắt đầu nở đỏ. Hoa như đang thắp lửa, đỏ rực một vùng trời. Cây gạo từ lâu trở thành linh hồn của làng quê.
Thuở nhỏ, ai không một lần bị dọa dẫm “thần cây đa, ma cây gạo” nhưng rồi tuổi thơ hồn nhiên vô tư, đâu lại vào đấy, vẫn ngày ngày quấn quýt bên cây gạo. Để rồi khi lớn lên, bươn bả nơi xứ người, trong những nỗi nhớ hướng về đất mẹ, không thể thiếu nỗi nhớ hoa gạo.
Không giống như những loài cây khác, gạo sinh ra đã mang trên mình đầy gai, những chiếc gai hình thoi bao kín thân cây xếp thật đều và càng lên cao phía ngọn gai càng nhọn. Cũng thật lạ là chỉ khi vươn cao đến một khoảng không nhất định, gạo mới trổ cành vươn ra xung quanh, tựa như những cánh tay gân guốc vươn ra bốn phía. Cả mùa đông, thân gạo già gầy trơ khấc, trên mình không một chiếc lá màu xanh. Gạo đứng im lìm phơi sương gió tưởng như sức sống trong cây đã cạn.
“HOA GẠO HÌNH NHƯ ĐỎ THÊM.
KHỨA VÀO TIM ĐAU MỘT THUỞ.
TRÀNG HOA… VÒNG TAY… LỜI HỨA.
RỤNG RƠI… CẢ THÁNG BA… XƯA”.
Thế rồi khi mùa xuân về kéo theo mưa bụi lay phay nhè nhẹ và cái nắng vàng ong, gạo như bừng tỉnh dậy dồn sức sống lên đầu cành với cơ man chồi xanh và nụ. Hình như cả quãng thời gian khắc nghiệt mùa đông, gạo âm thầm vươn rễ, chắt chiu dòng nhựa sống để đến mùa xuân dành trọn cho hoa và lộc biếc. Nụ hoa gạo tròn xinh, chum chúm, xếp sin sít liền nhau nhiều hơn cả lá. Nụ tiếp dòng nhựa sống lớn dần lớn dần rồi đến tháng Ba, hoa bung nở đỏ rực một khoảng trời.
Những bông hoa gạo đỏ rực cả một khoảng trời, nó đẹp như chính những trò chơi rất đỗi trẻ con mà không ít người trong chúng ta đã đi qua. Cùng nhau nắm tay hò hát xung quanh gốc cây gạo ấy, để rồi đứa nào cũng có những nụ cười hạnh phúc, có khi còn lăn ra ngủ mỗi lúc buổi trưa hè trong những làn gió mát nhẹ.
Những bông hoa nhắc về tuổi thơ xa lắc, nhắc về những năm tháng còn lên năm lên ba chạy chơi ở bến nước đầu làng. Hoa gạo rơi từng cánh thắm xuống con đường lát gạch, một vài cơn gió bay ngang thổi vài cánh lả tả trong gió chiều.
Hoa gạo nở gợi về mùa thi, thường khiến những cô cậu học trò thổn thức. Nhưng ở đây, những người đứng trên bục giảng cũng không giấu được nỗi niềm rưng rưng khi hoa gạo nở bừng, báo hiệu một mùa thi đang về.
Hoa gạo chân chất, mộc mạc, dân dã, gợi lại một thời tuổi thơ hồn nhiên đầy tiếng cười giòn. Tháng Ba của những mùa hoa rực rỡ sắc màu, tháng Ba của nỗi nhớ trong trẻo mà nghẹn ngào.
Theo : timeoutninhbinh.com
Tin tức khác