Chuyện rằng xưa thật là xưa
Thảo hiền cô Tấm nắng mưa tảo tần
Chết đi sống lại mấy lần
Chỉ vì cái lũ ác nhân hại người…
Đêm nghe mẹ kể bồi hồi
Cây không nhúc nhích gió ngồi êm ru
Vầng trăng lấp ló sương mù
Ô kìa, trái thị mùa thu chín vàng!
Áo sương thanh thoát nhẹ nhàng
Từ mơ cô Tấm dịu dàng bước ra
Mùi hương cổ tích bay xa
Còn thơm má bé như là… Mẹ thơm!
Nguyễn Ngọc Hưng.
Tin tức khác