Hôm tiễn anh đi
nắng chiều không đủ sáng
thắp vườn nhà soi bóng cô đơn những nụ hoa trầm cảm
Cỏ dưới chân trải thảm
vướng vào vai mềm sợi tóc hững hờ rơi
.
Em đưa tay
níu mùa chơi vơi
sao đan nhau một màu hoài niệm
Hơi thở của đêm cọ xát vào thời gian như tìm kiếm
Mọi cánh cửa được mở toang đi về phía mặt trời
.
Khu vườn xưa
in bóng chỗ ta ngồi
còn sót lại những nụ cúc họa mi trắng lạnh
Nỗi buồn hiện lên vẹn nguyên màu ảo ảnh
Như sợi mây đen lách mình trườn qua phía chiêm bao
.
Sợi tóc nhàu
khi cơn giông vừa đến lật tung từng góc phố
Trái tim em có nhiều kẽ hở
Anh bước vào sao quá đổi hồn nhiên
.
Em vò nát ưu phiền
bằng tiếng mưa đêm vội vã
Căng mắt ra nhìn con đường nào đưa anh đi và em về nơi nghiệt ngã
Xâu nỗi buồn bằng sợi tóc rơi nghiêng..!.
MAI TUYẾT
Tin tức khác