Cây muốn lặng nhưng gió chẳng dừng
Thân cành dập nát ngoặt lung chừng
Qua cơn bão tố nên nhoài rễ
Chịu trận cuồng phong hóa võng lưng
Tróc vỏ ngoan cường vươn tán biếc
Trơ xương cổ trụ phủ con cưng
Cuộc đời nghiệt ngã, lò tôi luyện
Sóng gió tan đi bỗng sáng bừng.
Bùi Văn Nghiễm
Tin tức khác