Sau hơn một thập kỷ sinh sống và làm việc tại Hà Nội, cảm nhận sự ngột ngạt của phố thị và những khó khăn trong công việc, vợ chồng chị Phương Mai (sinh năm 1991) và anh Thanh Sơn (sinh năm 1987) đã quyết định trở về quê hương tại Kim Trung, Kim Sơn, thị xã Sơn Tây, Hà Nội. Hiện tại, họ cùng hai con nhỏ, thân mật gọi là Pizza và Phomai, đang tận hưởng cuộc sống bình yên giữa khu vườn rộng 3.500m² do chính tay vợ chồng cùng gây dựng.
Gia đình chị Mai anh Sơn.
Năm 2019, khi công việc gặp nhiều biến động, áp lực tài chính đè nặng, vợ chồng chị Phương Mai quyết định rời Hà Nội về quê làm lại từ đầu. Xuất phát điểm là một kiến trúc sư nhà dân dụng và là họa sĩ, anh Thanh Sơn sau này chuyển sang làm kiến trúc cảnh quan, chuyên thiết kế thi công hồ cá Koi. Lúc rảnh rỗi, anh Sơn vẫn nhận vẽ tranh tường, vẽ tranh sơn dầu cho khách kiếm thêm thu nhập.
Trên mảnh đất rộng 3.500m², vợ chồng chị Mai đã chia khu vườn thành nhiều không gian chức năng gồm: khu nhà ở, hồ cá Koi, vườn rau sạch và vườn cây ăn quả. Hầu hết mọi thứ đều được cải tạo từ con số 0, từng khóm hoa, gốc cây đều do họ tự tay vun trồng.
Chị Mai nhớ lại: "Khi mới về quê, chồng em đã hình dung khu vườn của mình thật nhiều cây ăn quả, còn em thì thích một khu vườn thật nhiều loài hoa, và thực tế tới bây giờ chúng em cũng sắp có cả 2 vì khu vườn vẫn còn cần thời gian để hoàn thiện".
Hồ cá Koi trong khu vườn 3.500m2 của gia đình chị Mai.
Anh Sơn còn cầu kỳ thiết kế cây cầu bắc qua.
Đặc biệt nhất khu vườn có thể kể đến cây nho thân gỗ gần 20 năm tuổi, rất sai quả và ngọt, mỗi lứa quả có thể được thu hoạch 5-15kg. Đây là giống cây còn tương đối mới mẻ ở Việt Nam nên còn nhiều người chưa trải nghiệm thử. Ngoài ra còn có dâu tằm, nhài Nhật, hoa giấy, thanh long, mít, na, hoa hồng và nhiều cây cổ thụ như chay, ổi, mãng cầu, hồng ăn quả... tạo nên không gian xanh mướt, sinh động quanh năm.
"Vợ chồng tôi đã tự tay cải tạo và xây dựng lại khu vườn từ đầu, xuất phát điểm ban đầu vườn chỉ có bưởi, táo và trồng rau, có những cây ăn quả, cây hoa trồng từ khi bé xíu và giờ đã to cao, cho hoa thơm trái ngọt như những cây dâu tằm, nhài Nhật, hoa giấy, thanh long, mít, na, hoa hồng… cũng có những cây được mua về vườn khi đã là cây cổ thụ như: cây chay, ổi cổ thụ, nho thân gỗ, cây mãng cầu, hồng ăn quả,… - chị Mai nói.
Khu vườn nhà chị Mai có nhiều loại cây trái, đây là cây dâu tằm năm nào cũng cho trĩu quả.
Đây là cây nho thân gỗ...
Khu vực trồng hoa hồng.
Đủ loại hoa hồng.
Sống chậm giữa vườn cây
Từ cuộc sống theo nhịp chảy hối hả giữa thủ đô đông đúc, vợ chồng chị Mai anh Sơn bắt đầu học cách sống chậm. Mỗi sáng, thay vì vội vã với công việc, chị Mai dành thời gian tỉa cây, tưới hoa, đi dạo quanh vườn, thu hoạch rau củ. Cảm giác thư thái, bình yên là điều chị luôn nhấn mạnh và cảm thấy hài lòng khi nhắc đến cuộc sống hiện tại.
Khi được hỏi có hối tiếc vì đã rời xa thành phố, chị Mai cười. Chị không trả lời thẳng vào câu hỏi nhưng những lời chia sẻ từ tận đáy lòng cũng đủ để hiểu được cuộc sống hiện tại có giá trị như thế nào đối với gia đình chị. "Việc sống giữa một khu vườn xanh mỗi ngày khiến mình sống chậm lại, tận hưởng sự thư thái và bình yên trong tâm hồn nhiều hơn. Chúng mình đều nhận thấy thật may mắn khi quyết định chuyển về quê để cân bằng được giữa công việc và thư giãn. Thay vì thời gian rảnh mình đi cà phê xem phim thì giờ đây mỗi khi rảnh rỗi, vợ chồng con cái lại đi dạo quanh vườn, hái quả, tỉa cây, trồng rau, trồng hoa, tưới vườn. Nói chung rất nhiều công việc lặt vặt khiến bản thân bận rộn và yêu thiên nhiên hơn".
Hai bé Pizza và Phomai – con của chị Phương Mai và anh Thanh Sơn – có tuổi thơ gắn liền với hương đất, tiếng chim và màu xanh rì rào của khu vườn rộng lớn. Giờ đây, không cần đến công viên hiện đại hay trung tâm giải trí đông đúc, bù vào đó, các con vẫn có cả một thế giới để khám phá mỗi ngày ngay trong khuôn viên vườn nhà.
Mùa hè, các bạn nhỏ được tắm mát thỏa thích ngay tại hồ bơi trong vườn nhà.
Những buổi mini camping khiến các bé mê mẩn.
2 anh em Pizza và Phomai vui chơi trong vườn nhà.
Anh Sơn cho cá ăn hàng ngày.
Sáng sớm, tiếng gà gáy, tiếng chim ríu rít gọi ngày mới cũng là lời đánh thức dịu dàng với tất cả các thành viên trong gia đình nhỏ của chị Mai. Những buổi chiều, thay vì lên lớp học thêm hay dán mắt vào màn hình, các con lại đạp xe quanh vườn, chơi trò rượt đuổi, nhặt quả rụng hay cùng bố mẹ tưới cây. Thi thoảng, chị Mai cho các bé hái rau, thu hoạch cà chua, bẻ vài quả mít, nhặt trứng gà – những việc tưởng chừng nhỏ bé ấy lại nuôi dưỡng tình yêu lao động và sự gắn kết với thiên nhiên trong con trẻ.
Đặc biệt, gia đình chị thường tổ chức những buổi "cắm trại mini" ngay trong vườn. Một tấm bạt nhỏ, vài cái gối, bình trà sữa do mẹ pha, ít bánh quy tự làm, vài quyển sách hoặc hộp màu – thế là đủ cho một chiều thư giãn đầy tiếng cười. Có hôm, ba mẹ con cùng nhau ngồi dưới gốc cây, vẽ lại cảnh vật quanh nhà, ghi lại sắc hoa, bóng nắng bằng màu sáp và trí tưởng tượng trẻ thơ.
Ở nơi ấy, tuổi thơ không có tiếng còi xe, không có những tòa nhà san sát. Tuổi thơ được vẽ nên bằng những buổi sáng nhặt hoa rụng, những chiều rải cám cho gà, những tối ngắm trăng giữa tiếng côn trùng rả rích. Với chị Mai, đó là “sự bình dị gần gũi nhất mà mọi đứa trẻ đều xứng đáng có được".
Vợ chồng chị Mai đang ấp ủ kế hoạch mở một quán cà phê nhỏ ngay trong khu vườn, để chia sẻ không gian xanh với những người cùng chung niềm yêu thích thiên nhiên.
Quyết định rời Hà Nội về quê đã mang lại cho chị Mai một gia tài bình yên với cây xanh, không khí trong lành và một tuổi thơ trọn vẹn cho các con. Mỗi gốc cây, lối đi, góc vườn là minh chứng cho sự lựa chọn dũng cảm và đầy yêu thương của một gia đình trẻ “bỏ phố về quê”.
Tin tức khác