Cây sung và cây tùng xà là hai loại cây cảnh quý được nhiều người yêu cây cảnh xưa và nay rất ưa chuộng. Cây sung được xếp vào bộ "Tam đa" (Sung - Lộc vừng - Vạn tuế) tương ứng với (Phúc - Lộc - Thọ) và bộ "Tứ linh" (Sanh - Si - Đa - Sung) tương ứng với (Long - Ly - Quy - Phượng). Cây tùng xà xếp vào bộ "Tứ quý" (Mai - Trúc - Cúc - Tùng) tương ứng với bốn mùa (Xuân - Hạ - Thu - Đông).
Đặc biệt cây tùng xà còn có tên khác là tùng tuyết vì tùng xà khi nẩy lộc chồi non bao phủ khắp tán cành,
sương đêm xuống phủ lên một lớp nước trông óng ánh như tuyết nên gọi là tùng tuyết. Khi tuổi thọ cao, gốc và thân cây tùng xà tiết ra một loại nhựa thơm, trong suốt rất quý (100 năm gọi là thục linh, 1000 năm gọi là hổ phách, là vị thuốc chữa bách bệnh). Vì vậy trong các khuôn viên của những người sành chơi cây cảnh không mấy ai là không có cây tùng xà.
Cây sung và tùng xà là hai loại cây cảnh sống khỏe, dễ trồng, dễ chăm sóc. Song nếu không nắm vững kỹ thuật trồng, quy trình chăm sóc thì cây sung, tùng xà cũng rất hay bị bỏ cành, thậm chí chết cả cây, nhất là vào mùa khô hanh và nắng nóng.
Là người đã từng gắn bó nhiều năm với nghề làm SVC, đặc biệt là đã làm quen với việc trồng, chăm sóc, nhân giống tạo dáng thế cho cây sung và cây tùng xà tôi xin chia sẻ một số kinh nghiệm trong việc trồng, chăm sóc cây sung, tùng xà, khắc phục tình trạng hay bỏ cành của hai loại cây này.
Trước tiên người chơi cây cần nắm vững đặc điểm sinh lý của hai loại cây trên: Cây sung thân gỗ mềm, nhiều nhựa, lá to, nhu cầu độ ẩm, dinh dưỡng cao. Cây tùng thân gỗ cứng, khô, ít nhựa, lá kim, nhu cầu độ ẩm thấp, dinh dưỡng thấp. Tuy nhiên cả hai loại cây đều có bộ rễ không chịu ngập nước và hạn lâu nên khi trồng trong chậu phải đảm bảo giữ được độ ẩm vừa phải và có lỗ thoát nước nhanh nhất là vào mùa mưa.
Chậu trồng sung, tùng, tùy cây to, nhỏ mà chọn chậu cho vừa phải. Nên trồng chậu có độ sâu, chứa được nhiều đất và chất dinh dưỡng để nhiều năm mới phải trồng lại.
Đất phân trồng sung và tùng là đất phù sa hoặc đất đồi tơi xốp trộn lẫn với phân chuồng (tốt nhất là phân lợn, trâu, bò hoại mục) với tỷ lệ 2 phần đất 1 phần phân. Với lượng phân trên trong chậu cũng chỉ để cây sống và phát triển được thời gian nhất định nên tùy theo nhu cầu dinh dưỡng của từng loại cây mà sau một thời gian ta cũng phải trồng lại để loại bớt rễ già và bổ sung dinh dưỡng cho cây.
Đối với cây sung, lá to, thân cành phát triển mạnh, lại cho ra nhiều quả nên nhu cầu dinh dưỡng rất cao vì vậy thời gian trồng lại (thay chậu) tốt nhất là 2-3 năm/lần, thời điểm trồng lại vào tháng giêng, hai âm lịch. Còn cây tùng xà nhu cầu dinh dưỡng ít hơn nên thời gian trồng lại lâu hơn, vào khoảng là 5-6 năm/lần. Thời điểm trồng lại của tùng xà từ tháng 10 đến hết tháng giêng âm lịch. Ngoài việc trồng lại theo định kì, hàng năm vào đầu Xuân và đầu Thu cần tưới bổ sung thêm 1-2 lần phân 3 mầu (loại phân có bán ở các cửa hàng vật tư nông nghiệp) ngâm mục, pha loãng cho tùng xà và NPK cho sung để cây sai quả và lâu rụng quả.
Ngoài việc thực hiện kĩ thuật trồng, thay chậu theo định kì đảm bảo đủ chất dinh dưỡng, độ ẩm cho cây phát triển chúng ta còn cần phải chú ý tới một số biện pháp chăm sóc thường xuyên sau đây để khắc phục tình trạng bỏ cành của 2 loại cây trên:
Hàng ngày phải giữ độ ẩm cần thiết cho cây, nhất là vào những ngày nắng nóng, hanh khô. Theo dõi khi thấy đất trên mặt chậu khô trắng là phải tưới nước bổ sung ngay và phải tưới đều quanh gốc chánh phía nhiều nước, phía không tới nước.
Thường xuyên quan sát và có biện pháp loại trừ sâu bệnh cho cây, nhất là sâu ăn lá, bọ róm, sâu đục thân, sâu gặm quả, vỏ cây.
Khi dùng dây thép để uốn cành theo ý muốn, đến kì phải gỡ bỏ, tránh để dây thép lẩn vào vỏ cây chặn mất đường dẫn chất dinh dưỡng làm chết thân cành. Đặc biệt là đối với cây sung thường hay bỏ cành sau khi rụng quả, nhất là những cây quả ra chi chít ở thân cành. Theo kinh nghiệm thì chỉ nên để các chùm quả ở trên thân cây còn những chùm quả trên các cành tán thì nên vặt bỏ vì để quả sẽ hút hết chất dinh dưỡng của cành cây, làm cho cành yếu đi, thoái hóa rồi bỏ cành. Nếu để quả trên cành thì chỉ để ít thôi và phải có kế hoạch, biện pháp bổ sung chất dinh dưỡng cho cây khi mới nhú quả và sau khi quả rụng hết, có như vậy thì mới khắc phục được tình trạng bỏ cành của sung sau khi rụng quả.
Trên đây là một số kinh nghiệm của bản thân tôi về khắc phục tình trạng cây sung, tùng xà hay bị bỏ cành rất mong được sự quan tâm của các bạn yêu cây cảnh khắp mọi miền đất nước cùng trao đổi, bổ sung để có thêm nhiều biện pháp hữu hiệu trong việc chăm sóc bảo tồn hai loại cây cảnh quý này./.
Nguyễn Văn Ngọ (Thanh Thủy - Phú Thọ)
Tin tức khác